Theo tạp chí The Marketing Society, thứ mà các chuyên gia marketing trong ngành đang đối mặt không phải là sự thích nghi trước những điều m...
Theo tạp chí The Marketing Society, thứ mà các chuyên gia marketing trong ngành đang đối mặt không phải là sự thích nghi trước những điều mới mẻ của digital mà chính là việc xác định những vấn đề đang tồn tại khiến người ta phải nhức nhối.
Những vấn đề ấy cũng chính là những sự thật mất lòng của Digital Marketing
Có một sự lãng phí không hề nhẹ khi phải chi hàng tỷ USD hằng năm cho quảng cáo banner
Theo thống kê, trung bình mỗi tháng, một người dùng phải “đối mặt” với hơn 1.700 banner nhưng tỉ lệ click vào chỉ có 0.1% và có đến hơn 50% banner được người ta click ngẫu nhiên. Điều quan trọng là hầu hết họ đều không thể nhớ chính xác một banner ads nào đó. Chính vì vậy, khái niệm “Banner Blindness” – “điểm mù quảng cáo banner” – ám chỉ việc bỏ qua banner 1 cách vô thức của người dùng đang dần trở nên quen thuộc hơn.
Trong khi hành vi của người tiêu dùng thay đổi theo tốc độ của công nghệ thì hành động của công ty lại thay đổi theo tốc độ của cổ đông.
Thực tế cho thấy phải mất đến 18 tuần để có thể tạo ra một ứng dụng mới nhưng chỉ mất cso 23 ngày để ứng dụng ấy được sử dụng bởi một người dùng tích cực. Và cứ mỗi phút chúng ta có hơn 50.000 ứng dụng được tải về trong khi mỗi tháng có đến 20.000 ứng dụng mới được ra đời. Đúng là không hề ngoa khi nói rằng công nghệ phát triển nhanh như vũ bão và người tiêu dùng lại thay đổi theo tốc độ vũ bão ấy trong khi các doanh nghiệp lớn lại không mấy chú trọng lắm đến tốc độ hoạt động. Thông thường họ phải mất đến một năm để biến một dự án thành thực tế và không phải cuộc họp nào cũng có thể triệu tập đủ mặt 4 ông sếp lớn.
Marketer chỉ xem công nghệ như những kênh truyền thông
Mặc dù mọi người đều hô hào rằng công nghệ là tương lai nhưng thực tế ngân sách chi cho công nghệ chỉ chiếm có 1% và quảng cáo là 50%. Phần lớn số tiền đều được sử dụng để mua sự sáng tạo và trả cho chi phí phát sóng.
Thiếu sự gắn kết giữa CMO và CIO
Giữa CIO và CMO luôn tồn tại một cuộc chiến ngầm tranh giành quyền quyết định ngân sách. Không chỉ thế giữa họ còn tồn tại những đối lập về KPI, thời gian và mục tiêu. Trong khi CMO cho rằng CIO là những người chậm chạp và ngại rủi ro thì CIO lại “tố” CMO là những thành phần luôn thay đổi thất thường và đảo ngược các thứ tự ưu tiên mà chẳng quan tâm điều gì là cần thiết.